Sáng Yên Thế, trời mưa tầm tã!
Trên xe, tôi nhận được cuộc thoại của Thày Dân, Hiệu trưởng Trường TH Xuân Lương:
"Alô! Đường vô Xuân Lương có đoạn bị ngập sâu lắm anh ơi. Phải đi tắt qua Canh Nậu nhé. Đến Bưu điện là anh sẽ thấy một xe 4 chỗ màu trắng đang chờ dẫn đường ạ".
15 phút sau chúng tôi hoà vào đoàn xe 5, 6 chiếc ô tô nối đuôi nhau dưới trời mưa, hướng phía Bản Ven thẳng tiến.
Con đường bê tông nhỏ, dập dềnh lên xuống, uốn lượn qua những vạt chè xanh mướt trải trên sườn đồi. Đâu đó dưới khe trũng, thấp thoáng một vài thửa ruộng, lúa đang độ ngả sắc vàng...Bên đường, chốc chốc lại hiện ra một căn nhà mái ngói, nhỏ xinh. Có mấy đứa bé đứng tựa cửa nhìn ra, dáng vẻ ngơ ngác, vung tay chỉ chỏ. Chắc chúng đang kháo nhau: "Mưa to như này mà cũng có đoàn du lịch vào Bản, chúng mày ơi!".
Tụi nhỏ đã nhầm!
Chúng tôi không đi du lịch. Chúng tôi tới thăm GĐ em Ôn Thị Hương, một cô bé con nhà nghèo, học lớp 3A Trường TH Xuân Lương.
Đi hết đường bê tông thì xe cũng phải dừng lại. Thật may mưa cũng vừa ngớt. Cả đoàn hơn hai chục người lục tục bước xuống. Ai nấy tay xách nách mang. Người thùng mỳ tôm, người bao gạo... Có cả những thùng carton lớn đựng quần áo, chăn màn, ga gối, giầy dép, cặp sách, vở viết... Lại còn mấy hộp bánh Trung Thu, vài chiếc đèn lồng...
Thật là tươm tất lắm!
Để tới được nhà bé Hương, từ chỗ đỗ xe phải cuốc bộ, vượt qua một đoạn đường đất lầy lội, dài chừng gần nửa cây số.
Đi trước dẫn đường là Cô giáo Trinh, CT Công đoàn Trường TH Xuân Lương, với tấm biển đỏ giương cao: "Trường TH Lê Ngọc Hân(Ninh Hiệp, Gia Lâm, Hà Nội),Tặng 50.000.000₫".
Đoàn Từ Hà Nội lên, ngoài ba chúng tôi là những Hội viên Hội Đồng Hương Yên Thế tại HN, đồng thời là Thành viên BTC Chương trình "Vượt khó cùng HS nghèo Yên Thế", còn lại có tới hơn chục anh chị em đều ở trường TH Lê Ngọc Hân: Vợ chồng Cô giáo Hiên - Hiệu trưởng, các thầy cô giáo CTCĐ, Tổng phụ trách đội và 5, 6 Anh Chị trong Hội CMHS Nhà trường. Tham gia cùng Đoàn còn có tập thể GV Trường TH Xuân Lương, Đại diện Lãnh đạo Xã, Bản.
Nhà bé Hương ở Bản Ven, nơi có Khu Du Lịch Sinh Thái nổi tiếng thuộc huyện Yên Thế. Căn nhà trống hoác chừng hơn chục m2, nằm chơ vơ trên một bãi đất hoang. Tường cay, xây mộc không trát. Vài cây tre nứa gác lên mấy chiếc cột gỗ chưa kịp dóc hết vỏ, đủ để đỡ những tấm pro xi măng bên trên làm mái. Từ bên ngoài, lúc nào cũng có thể một bước vô trong, vì nhà có cửa, nhưng cửa không có cánh. Gió luôn dễ dàng lùa thẳng một mạch ra phía sau, qua 2 chiếc lỗ lớn được gọi là cửa sổ ở bức tường đối diện.
Trên nền đất nện bốc mùi ẩm mốc, nhìn quanh có thể thấy tài sản đáng giá chính là mấy chiếc xoong nhôm méo mó, nhọ nồi bậu đen kịt, vứt lổng chổng ở một xó. Lòng nhà sau khi chừa lại lối đi thì cũng vừa khuýp để kê 2 chiếc giường. Giường chính là mấy tấm ván đặt trên những viên cay chồng lên nhau, bên trên trải xộc xệch một chiếc chiếu rách. Một giường dành cho bố, một giường dành cho chị em Hương.
Hương có ba chị em gái. Hương và bé Mai (năm nay học lớp 1) ở với bố. Chị của Hương đang lớp 6 thì bỏ học, lên ở với ông bà ngoại mãi tận Tuyên Quang. Mẹ Hương đã bỏ nhà đi từ khi bé Mai mới hơn 1 tuổi. Từ đó tới nay chẳng thấy tin tức gì. Nghe đâu bị lừa bán sang Trung Quốc. Anh Thái, bố các cháu tuy mới ngoài bốn mươi, nhưng ốm đau luôn, tóc bạc trắng, hom hem như ông lão vào độ lục tuần.
Cả đống quà ngồn ngộn chồng lên nhau, xếp đầy một cái giường. Anh Thái xúc động lắm, chân tay lẩy bẩy đón đỡ, chạy ra chạy vô, luôn miệng nói lời cảm ơn...
Vui nhất vẫn là hai đứa trẻ. Chúng hồ hởi dang tay đón nhận những món quà đầy tình nghĩa từ các Cô Bác, niềm hạnh phúc toát lên trên từng khuôn mặt, trong ánh mắt ngây thơ trong sáng, cùng với nụ cười không tắt trên môi...
Chứng kiến cảnh ấy, hỏi ai không khỏi chạnh lòng...
Trên đường về, Cô giáo Hiên, Hiệu trưởng Trường TH Lê Ngọc Hân, người tổ chức chuyến đi và kêu gọi tài trợ cho GĐ bé Hương tâm sự cùng tôi:
- Như anh đã biết, theo Chương trình của các anh, Trường em đăng ký tham gia 30tr, dành cho 2 cháu trong 3 năm. Lần trước, đúng 2/9 đấy, chúng em đã tổ chức lên tận nhà trao 5tr cho một cháu bên TH Đồng Lạc và 5tr cho cháu Hương. Hôm ấy các anh bận không đi cùng được.
Hôm nay thì vui rồi!Cảm ơn các anh nhiều lắm! Đã khởi xướng Chương trình để chúng em có thêm thông tin, cùng quan tâm tới các cháu HS nghèo “ Anh ạ, chuyến đấy đoàn em cũng lên gần chục người. Ngay sau khi rời nhà cháu Hương về, cả đoàn từ GV đến PHHS ai cũng cảm thấy vô cùng ái ngại cho gia cảnh của cháu. Bọn em liền bàn nhau, về Trường sẽ tiếp tục kêu gọi PH và GV...
Anh thấy đấy. Lo ăn còn chửa xong, học hành nỗi gì! Cứ đà này sớm muộn gì tụi nhỏ cũng sẽ bị bố nó bắt bỏ học. Hai chị em vừa bằng cái tý đã phải đi hái chè thuê kiếm tiền đong gạo. Nhà thì như cái lều vịt, cửa giả thông thống, hẹp banh banh, kê 2 cái giường là hết. Con gái đến tuổi lớn rồi, để thế nguy hiểm lắm...
Ban đầu chúng em cũng chỉ có ý định huy động, một là hỗ trợ thêm một xuất cho con bé Mai, con em đang học lớp 1 ấy. Đồng thời sửa sang, cơi nới ngôi nhà cho rộng hơn, để 2 cái giường cách xa nhau, và chị em nó có chỗ kê đặt góc học tập. Nhưng không ngờ các bậc PHHS và CB-GV-NV nhà trường nhiệt tình, ủng hộ nhiều quá. Riêng tiền mặt chúng em đã gom được 50 triệu, số này chắc cũng gần đủ để làm một căn nhà mới. Em đã chủ động đề xuất với các anh là lãnh đạo Bản, UBND xã để họ tìm cách hỗ trợ thêm, đặc biệt là phần nhân công xây dựng. Và họ cũng đã nhất trí. Như thế chắc ổn anh nhỉ?".
- Ổn quá đi chứ! Hai đứa bé này thật là có phước lớn, gặp Cô, gặp các thầy các cô, các bác PHHS của Trường Lê Ngọc Hân là gặp được Quý nhân rồi!
- Vâng! Qua các thầy cô và đại diện địa phương, chúng em cũng được biết, ngay tại Xuân Lương này vẫn đang còn rất nhiều các cháu có hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Thế nên chuyến này chúng em đã chủ động gom một số quà, như vở viết, đồ dùng học tập, quần áo đã qua sử dụng. Phần này sẽ nhờ Nhà trường xem xét và trực tiếp phân phát cho các cháu, anh ạ.
- Thật tốt quá! Và cũng không chỉ Xuân Lương đâu em. Thôn nào, xã nào cũng đều có cả. Thậm trí khắp Tỉnh, hay trên toàn Quốc cũng vậy thôi. Nhất là miền núi, hay các vùng sâu vùng xa. Người nghèo còn nhiều lắm em ạ. Chỉ hy vọng chia sẻ phần nào nỗi khốn khó cho các GĐ để các cháu có thêm cơ hội được cắp sách tới trường.
Mảnh đất Ninh Hiệp từ lâu đã rất nổi tiếng là một trung tâm buôn bán vải vóc, quần áo và thuốc bắc lớn vào hàng nhất nhì trên cả nước. Nay về với miền quê Yên Thế, đặc biệt là với những học trò nghèo, đang phải ngày đêm vật lộn cùng khó khăn, thiếu thốn, đói rét... lại được biết đến với bao tấm lòng thơm thảo của các thầy cô giáo, các bậc PHHS Trường TH Lê Ngọc Hân."Một miếng khi đói, bằng một gói khi no", với tinh thần chia sẻ, lan tỏa tình yêu thương “Lá lành đùm lá rách” tiếp sức em “ Vượt khó tới trường”, Quê hương Yên Thế nhất định sẽ luôn ghi nhớ Tấm lòng của “Người Ninh Hiệp”.